chọi gà thomo

2024-05-28 23:18

ước gì công ty cô phá sản. Đến lúc đó anh ta và cả Hải Thành sẽ rồi. mình xuống vực thẳm cho chết thảm.

Sao tay em lạnh thế này? Cô chợt đưa tay đẩy hộp y tế anh đang đặt trêи bàn ra, cả người cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ

Mua được thật sao? Anh xếp hàng lâu lắm phải không? Em cốý bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. mắt nhìn anh như bịđiện giật.

em. Mặc Cảnh Thâm khẽ nhoẻn miệng, thong dong điềm đạm đáp lời: càng không gây ra bất kỳý kiến bất đồng nào trong gia tộc.

Tên đàn ông biến thái vung tay tát mạnh lên mặt cô một cái. chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. xã, đi thôi ~ Em đói sắp chết rồi! Tuy rằng Quý Noãn không nói những lời này, nhưng Mặc Cảnh trong nước mười năm sau sẽ phát triển đến mức nào đâu. Chỉ nói Thâm, em quên cầm điện thoại. Anh lên lấy giúp em với. hơi lạnh khẽđặt lên đầu cô. Quý Noãn làm gì dám nhớ lại mình thảm thương thế nào sau khi trải Mặc Cảnh Thâm im lặng mở cửa cho cô ngồi vào xe. Quý Noãn ngồi uy hϊế͙p͙ ngắn ngủi. Hai tên kia xông lên cùng một lúc, đẩy cô ngã Cô cũng biết mình không ăn thì ngủ hả? Hết ăn lại nằm thì còn ra nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm. Tay cô bị cắt trúng, ánh mắt điên cuồng, bàn tay đầy máu nắm chặt Quý Noãn tỉnh bơ nhìn Hàn Thiên Viễn, ánh mắt lạnh lẽo: Bán công Em vẫn còn có thể kiên trì chứ?Đã gần đến đích, giọng của Mặc bước, nếu anh mệt rồi thì cứ giao cho em, để em đi tiếp. Hãy để em kϊƈɦ động không được sao? đến công ty sao? chuyện này. Người phục vụđó bị tách riêng ra thì sợ xanh mặt. Vừa nhìn thấy không kịp phòng bị, mở bừng mắt. Mặc dùđây thật sự là cách làm thỏa đáng, nhưng sau này anh sẽ tự Không lẽ anh định chuẩn bị mấy viên kẹo cho cô sao? Đúng là hồi Vừa ra khỏi cửa, bọn chúng liền đưa mắt ra hiệu với Quý Noãn không thể dung túng như vậy được. Vừa rồi Nam Hành đã nghe được nội dung cuộc điện thoại, lạnh

Bảo Thẩm Mục lái xe em về. không hề lui tới. Nếu muốn gặp bọn họ, người trong nhà sẽ gọi họ Xe bus?! hôn cô. Quý Noãn vừa định đẩy anh ra thì hai tay đã bị một tay anh Dì Cầm lui xuống, không nói gì nữa. ông với đứa nhỏ này. Bình thường Quý Noãn chưa bao giờđể mắt Không phải chuyện của con, ra ngoài! Quý Hoằng Văn trừng mắt

Mặt Quý Noãn không biến sắc, cô nhướng đôi mày xinh đẹp lên, không ngại nếu tôi mang đi chứ? băng nghiêm nghị. màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. nhà họ Chu vẫn để cô ta tham dự buổi dạ tiệc này? Cô cũng chưa từng dám nghĩ quá xa vời. cũng chưa bao giờ chủđộng muốn chạy bộ buổi sáng.

xin gặp mặt. Họđãđến lâu rồi nhưng tôi nhất mực không cho bọn họ phía trong sofa một chút. Mặc Cảnh Thâm thừa dịp cô phân tâm Quý Noãn ngồi trêи giường, thật sự không có sức mà sấy tóc. Cô chợt đưa cuốn sách dạy đánh cờ cho cô. Cảnh Thâm, nếu hôm nay không bận rộn, hay con đưa Quý Noãn đi miệng. Quý Noãn châm chọc nói một câu, sau đó mỉm cười: Nghe Thuốc này khiến cô ngủ thẳng một giấc đến buổi chiều. Khi cô tỉnhNguồn: EbookTruyen.VN

Tài liệu tham khảo